HG: Còn phải hỏi tác giả là ai...
Ai lướt đi ngoài sương gió,
Không dừng chân đến em bẽ bàng...
Ôi vừa thoáng nghe em mơ ngay bước chân chàng,
Từ từ xa đường vắng.
Đêm mùa thu chết, nghe mùa đang rớt
rơi theo lá vàng.
Em ngồi đan áo lòng buồn vương vấn,
em thương nhớ chàng...
Người ơi còn biết em nhớ mong,
Tình xưa còn đó xa xôi lòng.
Nhờ bóng chim uyên, nhờ gió đưa duyên
Chim với gió bay về, chàng quên hết lời thề.
Áo đan hết rồi, cố quên dáng người,
Chàng ngày nào tìm đến?
Còn nhớ đêm xưa kề má say sưa
Nhưng năm tháng qua dần, mùa thu chết bao lần....
Thôi tình em đấy, như mùa thu chết rơi theo lá vàng.
Có một truyện ngắn của Phan Cung Viêt có liên quan đến bài hát này, rất buồn. Mời em đọc cho buồn.
Trả lờiXóaBUỒN TÀN THU
Cách giới thiệu của thầy thật hay- đúng là "đọc cho buồn" ạ, cảm ơn thầy! Đúng là nhiều khi buồn là một cảm xúc tốt.
Xóa