Trang

Thứ Bảy, 30 tháng 3, 2024

H Ồ D Z Ế N H

Vũ Thư Hiên

 HG đọc từ lâu, rồi đọc lại vài lần, mới quyết định mang về blog đăng lại, vì nội dung cũng hơi "động chạm". Các bạn a.n n.inh văn hoá có vào đọc thì hãy coi như để thưởng thức, khai trí thôi nhé! Hãy "tha" cho trang blog HG, vì nội dung blog HG đăng tổng thể cũng khá "được", phỏng ạ?! :)))))). 

Với bài đăng này, có ba lí do để Bạn a.n n.inh không nên xếp vào danh sách "đen": 1) Văn của nhà văn Vũ Thư Hiên chuẩn mực và đẹp hiếm có, luôn toát lên khí chất, cốt cách, trình độ đáng kính phục của tác giả. Không được phổ biến đọc thay vì những bài báo, truyện viết hiện nay tràn lan lỗi ngữ nghĩa, lỗi chính tả và tào lao về nội dung, thì quá đáng thương cho người Việt mình. 2) Chuyện cũ và nhân vật chính đã ra người thiên cổ, bài kí không nói về đời sống xã hội hiện tại của Tôi và Bạn. "Ôn cổ tri tân" luôn khai sáng ta, để chúng ta có ý thức  tốt hơn trong hiện tại. 3) Blog HG không để chế độ mời người đọc, Bạn không lo ai "t.uyên tr.uyền c.hống đố.i" gì ở đây cả! Vậy nhé!

Thứ Bảy, 17 tháng 2, 2024

45 năm, ngày quân Trung Quốc xâm lược Việt Nam




HG: 17/2/1979- 17/2/2024. 45 năm. Vừa mở thử  khắp các kênh truyền hình quốc gia, không thấy "gì", blog HG đành tự mở cho mình một "kênh". (Phải ghi chú thêm cho khỏi "oan người ta" là, trong lúc tìm thêm ảnh tư liệu thì mình có thấy 1 video kênh truyền hình của ĐTH Phú Thọ...)

Chủ Nhật, 7 tháng 1, 2024

Có một phố vừa đi qua phố

 Đinh Vũ Hoàng Nguyên (1975-2012).



Có bao người vừa đi qua phố
Có một phố vừa đi qua phố
Có chút lòng khẽ chạm… làn rêu.

Thứ Hai, 1 tháng 1, 2024

Hoàng Tử Bé- Chương XXI

 Saint-Exupéry

(Trác Phong- dịch)

... Rồi cậu tự nhủ tiếp: "Mình cứ tưởng mình giàu có với một bông hoa độc nhất vô nhị, thế mà mình chỉ sở hữu một bông hồng bình thường. Một bông ấy cùng ba quả núi lửa cao đến đầu gối mình nữa, mà một trong số đó có lẽ đã tắt vĩnh viễn rồi, cái đó chẳng khiến mình trở thành một hoàng tử lớn nào hết..." Rồi cậu nằm phục xuống cỏ và khóc.



22 tình khúc_ Phạm Duy viết lời



HG: Đánh dấu một giai đoạn mới của mình, khi mà mình trở lại thích nghe nhạc ngoại xưa, do nhạc sĩ Phạm Duy viết lời Việt. Thi thoảng mình nghe lúc đang ngồi làm việc, đang lúc tự cho phép đầu óc lơ đãng. Ngay cả khi có người xung quanh, còn mình làm gì đó có thể nghe, thế là lại mở thật khẽ. Thật là khó tả cảm xúc. Nơi sâu thẳm trong tâm hồn mỗi con người là nơi khó ai khác có thể bước chân vào. Mình nhớ tuổi thơ, nhớ mẹ... Có lúc nào đó, bỗng nghẹn ngào, nước mắt lặng lẽ chảy, chẳng thực sự do cơn cớ gì.
Chúc mừng năm mới 2024! Một buổi sáng đầu năm, không gian thật yên tĩnh, trong trẻo, không khí rất dịu dàng.  Và mình ngoảnh lại dốc bên kia... Xin từ biệt nhé!