Trang

Thứ Ba, 21 tháng 8, 2018

Mười giờ

                                                                                                   Truyện ngắn
Võ Phiến
HG: Lâu lắm mới lại có thời gian lọ mọ tìm kiếm... Và mình lại muốn hoài cổ. Đọc những thứ này, thấy mình chậm lại, chìm đắm, như đang trong một bài tập yoga cho tâm hồn...
Đọc xong bâng khuâng quá! Sao có những thứ chân quý không gì đánh đổi được, mà người ta lại dễ buông tay thế, dễ để tuột mất thế... Ôi kiếp người!

Cây sweet pea — người Tàu gọi là đậu tuyết hay đậu xạ hương gì đó — màu sắc thật là sặc sỡ. Ở đây người ta chỉ trồng lấy màu, lấy hoa, lấy hương (xạ hương?). Người láng giềng gieo hạt hồi mùa đông, đầu xuân đã có hoa nở rộ trên hàng dậu ngăn cách hai khoảnh vườn. Tháng ba dương lịch, bà láng giềng thông báo cho ông về chuyện phá lũ dây đậu để gieo hạt anh túc. Cũng lại một hoa sặc sỡ nữa. Bà ta có cái thú làm nở ra những đóa hoa cánh mỏng dính có sắc màu lòe loẹt. Bà ta dự tính như thế, ông tán thành ngay. Mà hình như lũ bướm cũng tán thưởng lắm.