Trang

Thứ Năm, 15 tháng 9, 2016

Viên xúc xắc mùa thu

Hoàng Nhuận Cầm

hoa cúc dạiTình yêu đến trong đời không báo động 
Trái tim anh chưa lỗi hẹn bao giờ 
Viên xúc xắc mùa thu ru trong cỏ 
Mắt anh nhìn sáu mặt bão mưa giăng ...






Anh đi qua những thành phố bọc vàng 
Những thị trấn mẹ ôm con trên cỏ 
Qua ánh nắng bảy màu, qua ngọn đèn hạt đỗ 
Qua bao cuộc đời tan vỡ lại hồi sinh. 


Anh đi qua những đôi mắt lặng thinh 
Những đôi mắt nhìn anh như họng súng 
Anh đi qua tổ chim non mới dựng 
Qua tro tàn thành quách mấy triệu năm... 

Anh đi qua tất cả mối tình câm 
Mối tình nói, rồi mối tình bỏ dở 
Đôi tay kẻ ăn xin, đôi môi hồng trẻ nhỏ 
Đất nước đau buồn chưa hết, Mỵ Châu ơi! 

Lông ngỗng bay như số phận giữa trời 
Trọng Thủy đứng suốt đời không hết lạ 
Vệt lông ngỗng con đường tình trắng xóa 
Có ai hay thăm thẳm giếng không cùng. 

Nhưng chính anh không hay số phận lại điệp trùng 
Khi mở mắt Mỵ Châu em ngồi đó 
Toa thứ ba ôm cặp ai nức nở 
Suốt đời anh mang tội với con tàu. 

Sẽ tan đi những thành phố bảy màu 
Đôi trái cấm trong vườn đời em, anh làm vỡ 
Nhưng giọt mực thứ ba em ơi không thể lỡ 
Xin trải lòng ta đón chấm xanh rơi... 

Giọt mực em thong thả đến trong đời 
Không giấu được trong lòng tay nhỏ bé 
Viên xúc xắc xoay tròn trong gió xé 
Sáu mặt đời lắc cắc tiếng thơ anh.




Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét