"Nhiều người bày tỏ sự lo ngại cho thầy Minh Tuệ. Tôi thì không. Tôi tin vào Tâm Bồ đề kiên cố của thầy. Những chướng ngại ấy chỉ là bùn lầy để thầy trồng thêm sen thơm của trí tuệ và lòng từ bi. " (Trích)
“Đây cũng chính là những chướng ngại của con, đến để giúp con học hạnh từ bi và xả bỏ. Con mong cho người viết đơn tố giác con, họ được thành Phật. Thành Phật rồi họ sẽ không hại con nữa”.
……….,…………..
Mấy ngày nay, mạng xã hội nóng rực lên khi xuất hiện lá thư tố giác của một vị tu sĩ thuộc GHPGVN gửi Giáo hội Phật giáo Srilanka, yêu cầu can thiệp liên quan đến hành vi vi phạm luật pháp Việt Nam và giữ luật Phật giáo của thầy Minh Tuệ.
Thoạt đầu, khi đọc lá thư này, tôi không tin vào mắt mình. Tôi không tin một vị tu sĩ có chức sắc của GHPGVN lại viết lá thư với những nội dung tố cáo sai lệch về thầy Minh Tuệ như vậy. Vì thế, tôi cứ mong, đó là sự mạo danh, là trò đùa ác ý của một ai đó nhằm phá hoại thanh danh của vị tu sĩ ấy. Và tôi chờ. Chờ vị tu sĩ ấy lên tiếng. Nhưng chờ mãi, chờ hoài không thấy. Và đến bây giờ, tôi buộc phải tin, lá thư tố giác đó chính vị tu sĩ ấy viết, là thật.
Nhiều người bày tỏ sự lo ngại cho thầy Minh Tuệ. Tôi thì không. Tôi tin vào Tâm Bồ đề kiên cố của thầy. Những chướng ngại ấy chỉ là bùn lầy để thầy trồng thêm sen thơm của trí tuệ và lòng từ bi.
Sáng nay, đọc bài viết dưới đây trên trang Facebook của chị Phạm Hiền Mây, tôi thấy niềm tin ấy càng thêm vững chãi. Càng thêm trân quý, kính trọng thầy.
Cầu chúc thầy chân cứng đá mềm, tu tập ngày thêm tinh tấn để sớm đạt quả vị Phật.
………………………
"ĐỊA CẦU NÀY VÀ PHẬT PHÁP, LÀ CỦA NHÂN LOẠI, KHÔNG THUỘC RIÊNG AI!
******
1. CHUYỆN CÓ NHƯ THẾ NÀO, THÌ CON NÓI NHƯ THẾ
Con thì không biết gì, nhưng bữa nay, có một lá đơn tố giác. Đơn này bằng tiếng Anh và có dấu của người viết. Con không biết tiếng Anh, nên nhờ người ta dịch ra.
Con cầm tờ dịch ra này để trả lời cho mọi người rõ, xem việc tố giác con, có đúng hay không. Nếu con vi phạm thì con chịu, con sẽ làm theo pháp luật và quy định quốc tế. Còn như không phải, thì con cũng xem đây là điều mà con cần tập học. Con luôn tâm niệm, làm gì, cũng không để ảnh hưởng đến Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam và Nhà Nước Việt Nam.
Con chỉ là một người tập học bình thường. Con không tự xưng con là cư sĩ, hay thầy, hay sư. Con tập học nhằm rèn luyện đạo đức, rèn luyện sức khỏe và mong cho mọi người được hạnh phúc, vui vẻ, còn những chuyện khác, con không liên quan. Chuyện có như thế nào, thì con nói như thế.
Quy định của các tổ chức tôn giáo, tổ chức đảng, tổ chức chánh phủ, tổ chức quốc tế, như thế nào, con luôn tuân thủ. Điều nào thuận lợi thì con học tập. Điều nào không thuận lợi thì con cũng thôi, vui vẻ, hoan hỷ, chớ không đòi hỏi gì hết.
******
2. CON KHÔNG NẰM TRONG GIÁO HỘI, THÌ TẠI SAO CON LẠI VI PHẠM QUY ĐỊNH CỦA GIÁO HỘI?
Đầu tiên trong đơn tố giác này là nêu tên ông Lê Anh Tú, dòng đầu là Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam, thành phố Hồ Chí Minh, ban Phật Giáo Quốc Tế, số 12/2025/CV-BPGQT, gửi Đại Tăng Thống, tông phái Malwatta, v/v yêu cầu can thiệp liên quan đến hành vi vi phạm luật pháp Việt Nam và giới luật Phật Giáo của ông Lê Anh Tú.
Phần giới luật Phật Giáo Việt Nam, con không liên quan gì cả. Con tự quy định giới luật cho mình, nên có vi phạm hay không, tự con biết.
Con cũng xin nói rõ với mọi người, con không phải là thầy tu, con không phải là thầy hay sư gì cả. Con chỉ luôn tự nhận, con là một người bình thường đang tập học. Con không nằm trong Giáo Hội, thì tại sao con lại vi phạm?
Chỉ khi nào, con là thành viên của Giáo Hội, thì mới có thể cho rằng con vi phạm giới luật của tổ chức mà mình đang theo. Lý do con không là thành viên của Giáo Hội, là do con tự thấy mình chưa xứng đáng.
******
3. CON LÀ MINH TUỆ, CON KHÔNG MANG HỌ THÍCH
Trong lá đơn tố giác con, có ba nội dung, lần lượt như sau: Ban Phật Giáo Quốc Tế thuộc Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam - chi hội TP Hồ Chí minh, trân trọng gửi đến ngài văn bản này, để trình bày một số vấn đề nghiêm trọng, liên quan đến hành vi của ông Lê Anh Tú (tức Thích Minh Tuệ).
Ở chỗ này, con xin nói rõ, con không phải là Thích Minh Tuệ, con chỉ là Minh Tuệ, thế thôi. Họ Thích là họ của Phật Thích Ca. Tuy Phật Thích Ca là của toàn nhân loại, chớ không của riêng một ai cả, nhưng phải tự mình xem lại, xem mình có xứng đáng mang họ Thích hay không. Phải làm sao, khi mang họ Thích, là phải đem lại được tự hào cho họ này. Chớ còn, mang họ Thích, mà lại làm xấu đi thêm, làm cho họ Thích bị hủy báng, là điều rất không nên.
Con không mang họ Thích, tên con chỉ hai chữ Minh Tuệ, cốt để mọi người có thể biết về con, khi con bộ hành, để phân biệt con và người khác. Một cách đơn giản, Minh Tuệ chỉ là một cái tên dùng để gọi.
******
4. Y CON ĐANG KHOÁC TRÊN NGƯỜI, KHÔNG PHẢI Y CỦA TU SĨ THUỘC GHPGVN
Phía dưới ghi tiếp - người đã công khai mặc y phục tu sĩ, mặc dù chưa từng thọ giới và được truyền giới hợp pháp theo quy định của giới luật Phật giáo.
Y con đang khoác trên người, không phải y của Giáo Hội, cũng không phải y của tu sĩ Việt Nam.
Y này được gọi là y phấn tảo. Vải y được nhặt ở đống rác, và do con tự may, lượm được gì thì may cái ấy, cốt để che thân, giữ ấm khi bộ hành, không vi phạm về mặt văn hóa, nên chắc chắn, y này của con không làm ảnh hưởng đến y phục tu sĩ của Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam. Y của con, chỉ là một trong những công cụ, hỗ trợ cho con, khi con bộ hành và tập học theo lời Phật dạy.
Y vàng, từ xưa, con đã xả ly. Con đã bước ra ngoài, và hoàn toàn, không còn liên quan gì đến Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam nữa cả.
******
5. CON LÀ MỘT NGƯỜI BÌNH THƯỜNG, TẬP HỌC THEO LỜI PHẬT DẠY
Họ viết tiếp, dựa trên các tài liệu xác minh được, chúng tôi xin trình bày ba điểm chính như sau: một là giả danh tu sĩ Phật Giáo.
Điều này, con đã thưa rất nhiều lần với mọi người, con không phải là tu sĩ Phật Giáo, không là thầy, không là sư, không truyền giáo. Con chỉ sống đời sống theo hạnh nguyện, không sát sanh, không trộm cắp, không tà dâm, không nói láo, không uống rượu bia, ăn ngày một bữa, không cất giữ tiền bạc. Con không thuộc về Giáo Hội, thì lấy đâu ra việc giả danh?
Con không mưu lợi, trục lợi, không hại ai, con chỉ bộ hành thôi. Đất nước nào cho phép thì con bộ hành. Đất nước nào không cho phép thì con thôi, con chưa từng chống đối, hay chống trái ai, hoặc tổ chức nào.
Con ở ngoài Giáo Hội. Con không liên quan, liên đới đến Giáo Hội. Con đã khẳng định đi, khẳng định lại điều này nhiều lần cho mọi người rõ. Vậy thì tại sao con lại phải giả danh nữa?
******
6. CON TỰ THẤY MÌNH CHƯA XỨNG ĐÁNG ĐỂ TRỞ THÀNH MỘT TU SĨ CỦA GHPGVN
Đơn tố giác ghi tiếp, ông Lê Anh Tú đã bất hợp pháp khoác lên mình y phục tu sĩ Phật Giáo, mà chưa từng thọ giới tăng sĩ, theo giới luật Phật Giáo.
Y con mặc trên người đây, đâu phải là y của tu sĩ Phật Giáo Việt Nam? Đâu vi phạm bản quyền? Đâu phải là y vàng theo truyền thống? Con tự mặc lên người y phấn tảo, là thứ vải mà người ta đã vứt bỏ đi rồi nhưng còn chắc chắn, thọ dụng thứ bỏ đi của người khác, có màu nào thì may màu đấy, chớ không chỉ là bảy màu, mượn nó để đắp lên người cho kín đáo, có văn hóa khi ra ngoài, giúp cho con chịu được sự nóng, sự lạnh của thời tiết.
Chừng nào Giáo Hội có quy định, những loại vải, những màu vải, mà con đang mặc đây, là những loại vải, những màu vải mà tu sĩ của Giáo Hội đương mặc, nên con mặc giống như vậy, chính là vi phạm quy định của Giáo Hội, và có văn bản cụ thể, thì con mới bị xem là vi phạm chớ?
Con thật là không hiểu vấn đề này.
Họ nói con mặc y phục của họ, mà không qua lễ xuất gia, thọ giới của Sa Di. Thọ giới là một việc to lớn, không phải ai cũng có thể xuất gia và tu học như vậy được. Con tự thấy mình chưa xứng đáng để trở thành một Sa Di, một tu sĩ của Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam. Con chỉ là một người bình thường, tập học, thực hành những gì Phật đã dạy trong kinh sách, để sau đó, con tự xem lại mình đã làm được chưa đã. Khi thấy chỉn chu rồi, tốt đẹp rồi, có thể trở thành một Sa Di rồi, gặp được vị thầy nào đó, hoặc các bậc A La Hán, đầy đủ giới định tuệ, thì con sẽ đảnh lễ và xin quy y.
Hiện giờ, thì con tự thấy mình chưa đủ tiêu chuẩn để xuất gia và thọ giới. Nếu cứ thọ giới bừa bãi, xuất gia được dăm ba bữa rồi bỏ cuộc, thoái thất, thì thật là không ra gì cả, chỉ bôi nhọ danh tiếng của Giáo Hội mà thôi.
Các sư phụ đây, họ cũng đang tập học theo lời Phật dạy. Đây là quyền mưu cầu hạnh phúc của họ. Con không bắt ai, cũng không ép ai đi theo con. Tự họ hết.
******
7. NƠI NÀO CHO PHÉP CON TU TẬP, THÌ CON SẼ TÌM ĐẾN NƠI ĐÓ
Đơn tố giác ghi tiếp, hành vi này, vi phạm luật tín ngưỡng tôn giáo của Việt Nam.
Luật tín ngưỡng tôn giáo của họ như thế nào, con không biết. Con chỉ biết, con tập học theo các hạnh sau đây, không sát sanh, không trộm cắp, không tà dâm, không nói láo, không có uống rượu uống bia, ăn chay, trước mười hai giờ trưa, ngày một bữa, không cất giữ tiền bạc cũng như không xin tiền của bất cứ ai.
Con vẫn đang cố gắng tập các hạnh này.
Nếu như con giữ các hạnh này, mà bị xem là vi phạm luật tín ngưỡng tôn giáo, thì con cũng xin chịu chết thôi. Nếu không tin là con đang giữ các hạnh này, xin cứ đi theo con mà kiểm tra 24/24, thì sẽ rõ thôi.
Bằng như, bây giờ họ nói, giữ các hạnh này, là vi phạm luật tín ngưỡng tôn giáo, thì thôi, con sẽ tìm đến những quốc gia, quốc độ nào cho phép, thì con sẽ đi đến đó, xin họ cho con thực hành và giữ các hạnh này vậy.
******
8. CON KHÔNG CẦN ĐƯỢC CÔNG NHẬN LÀ MỘT TU SĨ CỦA GHPGVN
Đơn tố giác ghi tiếp, đính kèm theo đây là bản ghi nhớ từ văn phòng Phật Giáo Quốc Gia Thái Lan, khẳng định rõ ràng rằng, ông Lê Anh Tú, không được công nhận là một tu sĩ hợp pháp, mà chỉ là một người giả danh.
Xin thưa, con không phải là tu sĩ, thì con cần gì ai công nhận hay không công nhận nữa? Con không cần công nhận danh hiệu này. Đất nước Thái Lan cho phép con đi bộ, tập học, rèn luyện sức khỏe và không làm hại gì đến ai, thì con đi, chớ con không đòi hỏi.
Tiếp theo, ở mục hai, họ ghi, cố ý lập giáo phái ly khai, gây chia rẽ. Ông Lê Anh Tú, có ý định thành lập một nhóm tu sĩ, tự xưng tên là “giáo phái khổ hạnh”, không phù hợp với quy định Phật Giáo Việt Nam.
Con xin thưa, con là người đang đi tập học theo bảy điều mà nãy giờ, con lặp đi lặp lại rất nhiều lần. Con tri ân Đức Phật, người đã dạy cho con bảy điều nói trên. Vì vậy, con muốn đến Ấn Độ, nơi Đức Phật sinh ra, để mà đảnh lễ ngài.
Con không chủ trương kêu gọi hay thành lập tổ chức gì cả. Các sư phụ đây, hữu duyên, họ cũng có mong ước giống như con, muốn được đến Ấn Độ, để bày tỏ lòng biết ơn với Đức Phật. Chúng con chỉ là những người tình cờ, đi trên cùng một con đường. Con không cấm đoán ai. Tất cả đều là do ý nguyện của họ.
Còn về tên gọi giáo phái khổ hạnh, con cũng xin thưa, khổ hạnh khó lắm, khổ hạnh không dễ. Con chỉ là một người bình thường đang tập học, buông bỏ tham sân si, để được vui vẻ, hạnh phúc hơn. Còn ai đó nhận xét, lối tu của con khổ hạnh, thì đó là việc của họ. Con chưa bao giờ tự xưng, cách tu của con là khổ hạnh.
Khổ hạnh hay không khổ hạnh, con cũng thấy vui vẻ. Khổ hạnh, có nằm trong quy định Phật Giáo Việt Nam hay không thì con không biết, nhưng nếu họ cho rằng, khổ hạnh nằm trong quy định của họ, thì xin họ cứ ra công văn cụ thể, con sẽ không tu theo lối khổ hạnh mà họ vừa đề ra đấy.
******
9. HỌ ĐOÀN KẾT HAY KHÔNG ĐOÀN KẾT, LÀ VIỆC CỦA HỌ
Đơn tố giác tiếp tục, trong những tháng gần đây, ông đã tập hợp khoảng ba mươi người, có lý lịch không rõ ràng để tham gia nhóm khất thực, gây tổn hại đến uy tín và sự đoàn kết của Phật Giáo Việt Nam.
Con thiệt là không hiểu họ nói gì. Họ thì ở Việt Nam, con thì đang ở tuốt đây, làm sao mà gây tổn hại đến uy tín của họ được? Con không ăn mặc giống họ, cŨNG không tuyên bố mình trực thuộc Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam, thì có dính líu gì đến Giáo Hội đâu, mà kêu con làm hại uy tín họ?
Ông bà AB, họ có cách tu hành khác, mà ông bà nhà hàng xóm phê bình họ tu sai, rồi đòi sang dạy dỗ cách tu hành, và đưa ra các quy định thuộc về đạo của họ, làm sao được?
Chừng nào con vỗ ngực tự xưng, tôi thuộc Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam, mọi người phải nghe theo tôi, phải đóng góp này, phải đóng góp kia, thì mới quy con tội làm tổn hại đến uy tín của họ được chớ?
Rồi thì còn tổn hại đến sự đoàn kết của Phật Giáo Việt Nam? Họ đoàn kết hay không đoàn kết, dính líu gì tới con? Họ đoàn kết hay không đoàn kết, thì đó phải là chuyện của họ chớ? Khi họ đưa ra các quy định, con cũng có đề đạt ý kiến gì đâu? Họ muốn khổ hạnh, thì họ cứ khổ hạnh. Họ muốn không khổ hạnh, thì họ cứ không khổ hạnh. Họ muốn đoàn kết, thì họ cứ đoàn kết. Họ không muốn đoàn kết, thì họ cứ không đoàn kết. Tất cả những điều này, là quyền lợi của họ. Con làm sao mà liên quan?
Nếu bây giờ họ nói, con sống như thế này là khổ hạnh, tu theo bảy hạnh nguyện như thế này là làm ảnh hưởng đến họ, là làm cho họ mất đoàn kết, và yêu cầu con đi chỗ khác. Vậy thì con sẽ xin vâng theo, con đi chỗ khác.
******
10. QUYỀN ĐI LẠI LÀ QUYỀN CỦA TẤT CẢ MỌI NGƯỜI
Ở mục ba, họ nói con gây rối trật tự công cộng và ảnh hưởng danh tiếng quốc gia.
Một mình con như thế này, làm sao mà đe dọa hay làm ảnh hưởng được đến danh tiếng quốc gia? Mọi người đều có quyền tự do đi lại. Các youtuber, và cả an ninh nữa, họ cũng đi theo con rất đông. Nếu như hành vi đi bộ của con gây ảnh hưởng danh tiếng quốc gia, thì tất cả những người mà con vừa nêu trên, con không hề kêu họ tới, không hề kêu họ đi theo con, vậy thì họ cũng đều có trách nhiệm làm ảnh hưởng chớ?
Quyền đi lại là quyền của tất cả mọi người, sao lại quy chụp lỗi một mình con? Nếu đuổi con, thì xin vâng, con sẽ tránh những chỗ không cho phép con đi, và tìm đến nơi nào mà họ cho phép con đi. Con sẽ tìm đến nơi mà, bất cứ ai, cũng đều có quyền bộ hành, dù họ ở ngành nghề nào, tu sĩ, công an, bác sĩ, nông dân, hay người đánh bắt cá.
Đơn ghi tiếp, theo các báo cáo từ truyền thông Việt Nam, ông Lê Anh Tú từng gây rối trật tự công cộng năm 2024. Thì việc đó cũng rõ rồi. Con vi phạm, họ cũng vi phạm, bình đẳng mà. Con đi lại, họ cũng đi lại, tất cả đều chịu chung. Con đã sám hối về vi phạm này, con đã làm mất đi sự yên tĩnh ở Huế, thì bây giờ con xin sám hối, con không đi lại ở chỗ đó nữa.
******
11. NƠI ĐÂU KHÔNG CHO CON BỘ HÀNH, CON SẼ NGAY LẬP TỨC, RỜI KHỎI NƠI ẤY
Đơn ghi thêm, hiện tại, ông được hậu thuẫn bởi các tổ chức chống chính phủ tại Mỹ, Úc, và một số cộng đồng hải ngoại, nhằm bôi nhọ chính phủ Việt Nam và chia rẽ Phật Giáo.
Con xin thưa, ở đâu mà cho phép con đi, thì con đi, như ở Mỹ, ở Úc, ở Lào, Thái Lan, Mã Lai, Nam Dương, Tích Lan. Con có làm gì, hay phát biểu gì, để gọi là bôi nhọ chính phủ? Con như con chó, con bò, hay con khỉ, mà người ta cho ăn thôi mà. Những đất nước đó, họ giúp con, họ cho con chén cơm, một vài thứ trái cây, họ bày cho con đường đi, họ chỉ cách cho con làm giấy tờ, cho con cái vé tàu, cái vé thuyền, thì việc ấy, có bôi nhọ gì chính phủ đâu?
Nói như thế này, không xác thực, không chính xác.
Phía dưới, họ ghi, cũng xin lưu ý, chính quyền Indo đã từ chối cho phép ông Lê Anh Tú hành khất công khai trên lãnh thổ nước họ vào đầu tháng 04. 2025. Chính phủ Singapore cũng đã cấm các hoạt động tương tự vào ngày 09.04.2025.
Điều này, nếu ai theo dõi hành trình của con cũng đều biết rõ, nước nào cho phép thì con mới bộ hành. Ban đầu, Indo cũng cho phép, nhưng do có ý kiến của ai đó, thì họ từ chối con, và con tuyệt đối tôn trọng lệnh cấm ấy, như mọi người thấy, con đã phải dùng xe để rời khỏi nơi ấy ngay. Singapore cũng vậy, họ không đồng ý cho con đi, cũng như không được truyền giáo, thì ngay lập tức, con rời đi, và đến Sri-Lanka.
******
12. CON KHÔNG SÂN HẬN VỚI NGƯỜI VIẾT ĐƠN TỐ CÁO CON
Đối với người viết và ký đơn tố cáo con, con cũng không sân hận gì với họ. Con sai hay không sai, tất cả mọi người đều biết. Con cũng ước nguyện cho họ được vui vẻ và hạnh phúc. Con sẽ vẫn tiếp tục cố gắng tập học, không làm hại, không làm ảnh hưởng đến ai.
Ai, con cũng đều mong cho họ được tốt đẹp và hạnh phúc. Nếu họ tố cáo con mà khiến cho họ được vui vẻ, hạnh phúc, thì họ cứ làm, con không có ý kiến gì cả.
Như hồi còn ở Việt Nam, có người còn kiện con: ba mươi ngày không tắm. Con không dính líu gì đến họ, nhưng họ lại cứ cố buộc con vào những linh tinh, lang tang, ngoài ý muốn.
Con nghĩ thế này, ai muốn làm chánh trị, cứ làm chánh trị; ai muốn làm youtuber, cứ làm youtuber; miễn sao họ được vui vẻ, và đừng liên quan đến con, là tốt đẹp.
Việc của mình, hãy cứ lo chu toàn việc của mình. Đừng làm việc của người khác, khi chính người khác đó, không mong muốn, không có nhu cầu, không thấy cần thiết phải nhờ vả mình.
Những điều hôm nay con vừa nói, trước hết, đó là điều mà con cần tập học - biết mình không có, mà họ vẫn cứ buộc cho mình phải có - là để xem mình có sân hay không thôi.
Đây cũng chính là những chướng ngại của con, đến để giúp con học hạnh từ bi và xả bỏ. Con mong cho những người viết đơn tố giác con, họ được thành Phật. Họ thành Phật rồi, thì họ sẽ không hại con nữa.
******
13. MÌNH SẼ MANG THEO ĐƯỢC GÌ KHI CHẾT
Con cũng được nghe, họ từng nói, con như con chó, mỗi buổi sáng đi khất thực. Điều này không sai. Con như con chó, hay con bò, hay con khỉ, cũng được. Con chó đi khất thực. Con chó ăn ngày một bữa. Con chó không làm hại người khác, không sát sanh, không trộm cắp, không nói láo, không tà dâm, không uống rượu uống bia, không cất giữ tiền bạc, thì con chó ấy, theo con, cũng tốt đẹp.
Tìm được một con chó như thế, cũng khó và đáng để cho con học tập.
Các con chó khác, không thể làm được như thế. Các con chó khác, gì nó cũng ăn, gì nó cũng làm.
Con cũng xin nói thêm, con không có theo tổ chức hay đảng phái nào. Con chỉ là một người bình thường đi tập học và không cầu danh, cầu lợi.
Ở đời, được bao nhiêu năm, rồi thì cũng đều chết thôi. Tranh giành có đến mấy, cũng cuối cùng là bỏ mạng. Quan trọng là, bỏ mạng này, mình mang theo được gì khi đi.
******
14. ĐỊA CẦU NÀY VÀ PHẬT PHÁP, LÀ CỦA NHÂN LOẠI, KHÔNG THUỘC RIÊNG AI!
Đó là với những người tin. Còn những người không tin, thì họ sẽ nói, chết là hết. Vậy thì họ cứ tạo nghiệp thôi. Và nhớ, nghiệp ai làm, người nấy chịu.
Trước khi con ra đi, con cũng sẽ cố gắng tập học, bòn mót chút công đức. Và luôn ước nguyện cho mọi người, được hạnh phúc vui vẻ.
Ở đâu, quốc gia, thành phố, làng mạc, hay ngọn núi nào, vui vẻ, đồng ý cho con thực hành, thì con sẽ tìm đến. Ngược lại, những chỗ nào không cho, thì con cũng sẽ không quấy rầy, làm phiền.
Việc làm của con, không liên quan đến bất kỳ ai, tự mình làm, tự mình chịu. Còn các sư phụ cũng vậy, họ tự làm, tự chịu. Con không tổ chức họ, thành đảng phái hay tăng đoàn gì cả. Cùng vui vẻ thì cùng đi thôi. Địa cầu này và Phật Pháp, là của nhân loại, không thuộc riêng ai. Đến cõi này, thì cùng vui vẻ sống với nhau, hết mạng thì thôi.
Sài Gòn 17.04.2025
Phạm Hiền Mây
Nguồn:
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét