Trang

Thứ Tư, 30 tháng 8, 2023

Thơ Văn Cao

 HG: Mình cũng đã đắn đo về tên bài, sợ viết thế như là nói trống không, như có gì thất thố... 

Nhưng đây là một chùm những bài thơ mang tên Ông. HG chọn đăng và lưu giữ với tấm lòng tôn kính, trân trọng đối với một tên tuổi lớn, một nhạc sĩ- hoạ sĩ- nhà thơ vô cùng tài hoa, và...


Văn Cao (15/11/1923 – 10/7/1995)

 Ai về Kinh Bắc

Có ai cưỡi ngựa về Kinh Bắc

Tôi gửi nhờ đem hộ lá thư?

Trời hỡi! ốm nằm trong quán trọ

Bạn bè còn lại mấy bài thơ...


Trông qua song cửa: trời vàng úa

Mấy lá bàng rơi nhắc nhở thu!

Chiều ốm cũng đang chầm chậm xuống

Sương mù chìm lẫn lá vàng thưa.


Hỡi người cưỡi ngựa về Kinh Bắc

Tôi gửi thư đưa hộ mẹ già

Cố thét song lời tôi yếu quá

Ngựa đều chân chạy, nhạc càng xa.



14-10-1941.



--------------------------------------









Thu cô liêu

Thu cô liêu

Tịch tiêu

Cô thôn chiều

Ta yêu thu yêu thu yêu mùa thu

Vàng hoen đáy nước

Son rỏ đường đi

Một mùa thi

Một mùa thi

Lá rơi rơi rụng buồn chi lá vàng

Trăng ấp lạnh non sương cứng lá

Đã từng nghe gió đón thu sang

Hồn theo cánh gió lướt bay tìm đêm

Một chiều êm
Một chiều êm.



1944.

Bài thơ này đã được nhạc sĩ Văn Cao phổ nhạc thành bài hát cùng tên.



--------------------------------------










Một đêm đàn lạnh trên sông Huế


Nẩy nẩy tơ đồng nhịp nhịp đôi

Lòng nâng ngòn ngọt lại đầu môi

Này em hát khúc tương tư nhé

Ngâm khẽ em ơi nhẹ nhẹ lời


Sao đàn u hoài gì mùa thu?

Sao đàn u hoài gì mùa thu?

Tri âm nghe thử dây đồng vọng

Lạc lõng đêm vàng khi nhạc ru


Như Tử Kỳ nghe nhạc Bá Nha

Em nghe anh dạo khúc thu xa

Thuyền xuôi về bến mô thuyền bỉ

Sông trắng bờ xa lộ bóng nhà


Giọng hát sầu chi phấn nữ ơi

Từng canh trời điểm một sao rơi

Tà tà trăng lặn hiu hiu gió

Ánh lửa chài xa thấp thoáng trôi


Tay nhấn tơ chùng đã ngấm sương

Hò ngân cung Bắc lướt cung Thương

Dòng Tiêu Kim Thuỷ gà xao xác

Ngẩng thấy kinh kỳ khói vấn vương


Em cạn lời thôi anh dứt nhạc

Biệt ly đôi phách ngó đàn tranh

Một đêm đàn lạnh trên sông Huế

Ôi nhớ nhung hoài vạt áo xanh.



1940- 1945?



--------------------------------------















 Không đề



Con thuyền đi qua

để lại sóng

Đoàn tàu đi qua

để lại tiếng

Đoàn người đi qua

để lại bóng

Tôi không đi qua tôi

để lại gì?


--------------------------------------








Giấc mơ


Dưới mái nhà
Một người đang ngủ
Với giấc mơ của những vì sao
Những vì sao đang kể chuyện
Giấc mơ của mái nhà
Giấc mơ của một người đang ngủ

5/1/1972.

--------------------------------------








Trôi


Tôi thả con thuyền giấy
con thuyền giấy trôi.

Tôi thả một bông hoa
bông hoa trôi.

Tôi thả một chiếc lá
chiếc lá trôi.

Tôi giữ chặt em
em vẫn trôi…


--------------------------------------








Thời gian


Thời gian qua kẽ tay

Làm khô những chiếc lá.

Kỷ niệm trong tôi

Rơi 

như tiếng sỏi 

trong lòng giếng cạn.


Riêng những câu thơ

còn xanh

Riêng những bài hát

còn xanh

Và đôi mắt em

như hai giếng nước.



Xuân Đinh Mão, 2-1987.




--------------------------------------













Một đêm Hà Nội



Xa xa xa

Đêm đông tiếng còi tàu
Hà Nội càng thêm cũ
Gió cuối năm luồn vào phố hẹp
Ruột phố Hà Nội cũ
Nhớ một cánh buồm
Xa ngoài sông Hồng thấp thoáng
Nhớ một điệu đàn
Vũng sao khuya sóng sánh.


--------------------------------------








Về một người 


Tôi gặp lại anh

Im lặng như bức ảnh

Người anh dẹt như một con dao

Gây nhiều vết thương cho bạn hữu


Anh mang trong tôi nhiều bộ mặt

Đâu là cái cuối cùng

Chỉ riêng hai con mắt

Trắng dã không thể dối lừa.


--------------------------------------








Đồng chí của tôi



Người ta các đồng chí của tôi

Treo tôi lên một cái cây

Đợi một loạt đạn nổ

Tôi sẽ dẫy như một con nai con

Ở đầu sợi dây

Giống như một nữ đồng chí

Một anh hùng của Hà Tĩnh

Tôi sẽ phải kêu lên

Như mọi chiến sĩ bị địch bắn

Đảng Lao động Việt Nam muôn năm

Cho mọi người hiểu khi tôi chết

Vẫn còn là một đảng viên

Cho mọi người hiểu khi tôi chết

Máu của tôi vẫn còn là máu của Việt Nam


Ở dưới gốc cây có các cụ già các bà mẹ

đã nuôi cách mạng

Các em nhỏ từ ba tuổi đứng nhìn tôi

dẫy chết

Có mẹ tôi

Ba lần mang cơm đến nhà tù

Hãy quay mặt đi

Cho các đồng chí bắn tôi


Tôi sợ các cụ già không sống được

Bao năm nữa

Để nhìn thấy xã hội chủ nghĩa

Của chúng ta.

Chết đi mang theo hình đứa con

Bị bắn


Tôi sợ các em còn nhỏ quá

Sẽ nhớ đến bao giờ

Đến bao giờ các em hết nhớ

Hình ảnh tôi bị treo trên cây

Bị bắn


Hãy quay mặt đi

Cho các đồng chí bắn tôi...


Nước mắt lúc này vì Đảng nhỏ xuống

Dòng máu lúc này vì Đảng nhỏ xuống

Đảng Lao động Việt Nam muôn năm

Đảng Lao động...


1956.






Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét