Trang

Thứ Tư, 18 tháng 8, 2021

Hò hẹn mãi cuối cùng em cũng đến

 Hoàng Nhuận Cầm

HG: Đằng đẵng những ngày cách ly xã hội. Hết xuân, qua hạ, sang thu... Dịch covid đang ngày càng trầm trọng, bao thảm cảnh đau lòng... Đến nỗi tự trong lòng, cảm giác đăng một cái gì lãng đãng cũng là có lỗi. Chần chừ mãi, thôi cũng là được, một bài thơ thu buồn trong dư âm của sự lỡ làng, của sự kết thúc, nhưng không bi lụy. Mà tác giả tài hoa cũng đã rời xa dương gian trong quạnh quẽ, như bông cúc cô đơn trên bàn đã rơi hết những cánh cuối cùng. Tự nhủ mình: tìm cái đẹp trong nỗi buồn thương, cũng là cách để tự động viên rằng: còn tồn tại tức là còn sự sống...

Hò hẹn mãi cuối cùng em cũng đến
Chỉ tiếc mùa thu vừa mới đi rồi
Còn sót lại trên bàn bông cúc tím
Bốn cành tàn, ba cánh sắp sửa rơi

Hò hẹn mãi cuối cùng em đã tới
Như cánh chim trong mắt của chân trời
Ta đã chán lời vu vơ, giả dối
Hót lên! dù đau xót một lần thôi.

Chần chừ mãi cuối cùng em cũng nói
Rằng bồ câu không chết trẻ bao giờ
Anh sợ hãi bây giờ anh mới nhớ
Em hay là cơn bão tự ngàn xa.

Quả tim anh như căn nhà bé nhỏ
Gió em vào - nếu chán - gió lại ra
Hò hẹn mãi cuối cùng em đứng đó
Dẫu mùa thu, hoa cúc cướp anh rồi... 

(Theo bản in trong tập Xúc xắc mùa thu - NXB Hội Nhà văn - 1992)



4 nhận xét:

  1. Thơ hay thiệt, DVD thưởng thức...
    Dù dịch nhưng vẫn đãng lãng, nếu không thì...
    Ơi thu... cứ hẹn nhé!

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. DVD có còm là DVD vẫn đang bình an. DVD thỉnh thoảng cứ lãng đãng cho vơi mệt nhọc ạ! Thu vẫn còn dài lắm!

      Xóa
    2. DVD cảm ơn HG và xin mời HG sang thăm Lều Cỏ của DVD nhé!
      Hi hi hi...

      Xóa