Trang

Thứ Ba, 1 tháng 5, 2018

Những cái giật mình

Phạm Đình Ân

Nhiều khi đi trên đường phố đông người
Tôi giật mình, sững lại:
Đột nhiên hiện về gương mặt thân quen ấy
Rồi lướt nhanh, thoắt lạ giữa dòng đời.



Em rõ ràng không có ở đây
Ai đó giống, mà không thể giống
Nhưng tôi vẫn muốn mãi được giật mình xúc động
Được thấy em nhiều ở chốn không em.
Tôi cất đi những cái giật mình
Của một thời tôi yêu em kỳ lạ
Để đến sau này lỡ tôi chẳng còn gì để cho em nữa cả
Tôi sẽ tặng em những cái giật mình.

8 nhận xét:

  1. Thơ hay thật!
    Cảm ơn HG đã đăng thơ!
    DVD chúc HG an lành!

    http://vanthang.vnweblogs.com/gallery/9229/previews-med/167563-166762-oaotim2.jpg

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Hình ảnh cô gái trong tà áo áo dài trắng đẹp quá! Cảm ơn DVD ạ!

      Xóa
    2. HG ơi, màn hình máy của HG có bị làm sao không?
      Vì đó ảnh phía sau lưng của cô gái mặc áo dài màu tím nhạt, có thể là người mà nhà thơ Phạm Đình Ân giật mình vì nhớ đó!
      Hi hi hi...

      Xóa
    3. Ôi, HG có thấy màu tím nhẹ hắt lên ạ! Nhưng tím kiểu trong veo... Áo dài trắng dưới ánh sáng yếu vẫn cho màu tím trong veo đó. Thôi màu tím HG cũng nhất trí.
      Với nhà thơ Phạm Đình Ân, hình bóng này hoàn hảo quá! Nhưng nỗi nhớ ao giờ cũng làm mọi thứ trở nên hoàn hảo?!... :))) . Vậy cũng ổn ạ!

      Xóa
  2. HG có khỏe không mà sao DVD thấy HG lâu lên bài...

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. HG khỏe ạ! Nhưng đầu óc HG dạo này lú quá nên không nghĩ ra được gì, cũng không nhiều thời gian để lướt web. Hy vọng ít thời gian sau lại về được quỹ đạo trước kia...

      Xóa
    2. HG rất cảm ơn DVD quan tâm ạ!

      Xóa
    3. Là bạn hữu thì quan tâm là chuyện bình thường thôi mà, hi hi hi...
      Nếu HG chỉ có ít thời gian và bí đề tài thì cứ nghỉ ngơi thư giãn, ngắm nghía thôi; khi nào có đề tài và có thời gian thì HG lại đăng bài tiếp tiếp...

      Xóa