Không phải là một điều gì đó vĩnh cửu hay bất biến, như mọi thứ tồn tại trong tự nhiên, tình yêu có thể đến và đi, hoặc dễ dàng hoặc khó khăn, nhưng chắc chắn không thuộc quyền kiểm soát của con người.
Tình yêu chắc chắn là sự dễ chịu. Đó là cảm giác dễ chịu khi trong vài trăm người trong đầu bạn có thể nhớ được, bạn nghĩ tới người ấy. Đó là cảm giác dễ chịu khi vài chục người bạn ở xung quanh, bạn muốn ở bên người ấy, mọi thứ, sự tin tưởng, sự ham muốn, sự che chở, sự cần thiết,... Tình yêu xuất phát từ sự dễ chịu.
Phía sau sự dễ chịu, là sự thừa nhận. Một số người không chịu thừa nhận, và giữa họ và người kia tồn tại một thứ tình bạn đặc biệt, một thứ tình cảm vô cùng thân thiết và đặc biệt, chỉ có điều, nó có khoảng cách.