Trang

Chủ Nhật, 18 tháng 1, 2015

Tự hát


                                                         Xuân Quỳnh
Chẳng dại gì em ước nó bằng vàng
Trái tim em, anh đã từng biết đấy
Anh là người coi thường của cải
Nên nếu cần anh bán nó đi ngay.

Em cũng không mong nó giống mặt trời
Vì sẽ tắt khi bóng chiều đổ xuống
Lại mình anh với đêm dài câm lặng
Mà lòng anh xa cách với lòng em.

Chủ Nhật, 11 tháng 1, 2015

Nhìn vào gương soi

Truyện vui                                                                 
J. Albert (Pháp) - THẦY ĐỀ (rút gọn)
 Ngán cảnh sống độc thân đến cổ, tôi quyết định phải lấy một cô vợ. Mà tìm vợ thì có các loại quảng cáo mời mọc, dễ như vào siêu thị, tha hồ chọn thứ gì mình thích. Tôi vào một văn phòng “Tình yêu” ở trung tâm Paris với chi phí 20 phơ-răng. Một người gác cổng mặc chiếc áo có hai hàng khuy hình trái tim mở cửa cho tôi. Tiếp theo là một cô gái xinh đẹp ra đón, đon đả:
- Mời ông sang phòng bên cạnh, ở đó có hai cánh cửa. Ông đọc tấm biển trên cửa rồi vào cửa nào ông thích.
Tôi hăm hở bước vào. Đúng là có hai cánh cửa. Một cửa có tấm biển: “Vợ suốt đời!”, tấm biển ở cửa thứ hai thì: “Vợ sẵn sàng ly dị”.
Đã cưới thì phải sống với nhau tới răng long tóc bạc. Nghĩ thế nên tôi chọn cửa thứ nhất. Vào đó, tôi lại thấy hai cánh cửa nữa. Một cửa đề dòng chữ: “Trẻ trung, ngây thơ”; cửa kia thì “Đứng tuổi, đã ly dị hoặc góa chồng”. Dĩ nhiên tôi chọn cánh cửa thứ nhất. Vào đó, tôi lại thấy hai cánh cửa nữa. Một là “xinh đẹp, cân đối” và cửa kia “To béo và có những khuyết tật nhỏ”. Cân đối là vô cùng quan trọng, tôi nghĩ và bước vào cửa thứ nhất.