HG: Mình thấy mệt mỏi, và buồn bã thế nào...
Có lẽ tại thời tiết rồi...
Mai Văn Hoan
Trong Truyện Kiều có hai nhân vật vô
danh hoàn toàn đối lập nhau. Đó là “thằng bán tơ” và “khách viễn
phương”. “Thằng bán tơ” chỉ xuất hiện trong một câu mà làm khuynh đảo cả
gia đình Vương Ông, làm tan nát cả cuộc đời nàng Kiều. “Thằng bán tơ”
là hạng người nếu có điều lợi cho mình chúng sẵn sàng gieo tai hoạ cho
bất cứ người nào chúng muốn. Trong khi đó “khách viễn phương” (khách
phương xa) chỉ xuất hiện trong đoạn thơ vỏn vẹn 12 dòng nhưng lồng lộng
một nghĩa cử cao đẹp. Có hai người đàn ông đã cứu Kiều ra khỏi lầu
xanh, nhưng cả hai đều vụ lợi. Nếu Kiều không đẹp đến “nghiêng nước
nghiêng thành” thì cả Thúc Sinh lẫn Từ Hải chắc gì đã cứu nàng khỏi lầu
xanh. Tính vụ lợi còn thể hiện ở chỗ: sau khi cứu Kiều ra khỏi lầu xanh,
cả hai đều cưới Kiều. Riêng “khách viễn phương” thì khác, anh ta giúp
Đạm Tiên một cách vô tư, không chút tính toán:
Có người khách ở viễn phương
Xa nghe cũng nức tiếng nàng tìm chơi
Thuyền tình vừa ghé tới nơi
Thì đà trâm gãy bình rơi bao giờ!